
Giữa trưa hè sao lại có tuyết rơi
Mà cũng lạ cho sự đời quá nhỉ
Em chỉ ước đó là cơn mộng mị
Để cùng ai thủ thỉ mãi bên đời
Giữa trưa hè sao nỗi nhớ đầy vơi
Em tự hỏi nhưng không lời đáp trả
Cũng có thể ngoài kia đầy nắng hạ
Mà trong lòng lạnh giá lắm người ơi
Giữa trưa hè mà tuyết cũng tuôn rơi
Làm tê tái cả một thời oanh liệt
Em mệt mỏi chẳng còn chi tha thiết
Để mùa đi giã biệt tiếng ve sầu
Cho bầu trời dào dạt đợi mùa ngâu
Và vũ trụ bắt nhịp cầu ô thước
Nhìn Chức Nữ Ngưu Lang dìu nhau bước
Em âm thầm mong được phút bình yên
Mà cũng lạ cho sự đời quá nhỉ
Em chỉ ước đó là cơn mộng mị
Để cùng ai thủ thỉ mãi bên đời
Giữa trưa hè sao nỗi nhớ đầy vơi
Em tự hỏi nhưng không lời đáp trả
Cũng có thể ngoài kia đầy nắng hạ
Mà trong lòng lạnh giá lắm người ơi
Giữa trưa hè mà tuyết cũng tuôn rơi
Làm tê tái cả một thời oanh liệt
Em mệt mỏi chẳng còn chi tha thiết
Để mùa đi giã biệt tiếng ve sầu
Cho bầu trời dào dạt đợi mùa ngâu
Và vũ trụ bắt nhịp cầu ô thước
Nhìn Chức Nữ Ngưu Lang dìu nhau bước
Em âm thầm mong được phút bình yên
Hùng Lê