1528. Khuyên Bà

Tiền nong có lẽ nhất bà
Kẻ sai người bảo còn ca cẩm gì
Ở đời sao lắm sân si
Khua môi múa mép so bì nọ kia

Khoe giàu nhận đẹp tía lia
Mà tai thiên hạ trật trìa chẳng nghe
Lên tay xuống ngón gầm ghè
Tuôn lời tục tĩu chẳng e ngại mồm

Quay đầu mới thây lôm côm
Bấc sang lại tiếc cơn nồm đã qua
Bây giờ trời đất chẳng tha
Tai bay vạ gió chửa là cái chi

Nên chăng phải biết níu ghì
Đừng quen đường cũ thị phi nửa vời
Ai thèm nhặt cánh hoa rơi
Nhiễu nhương cũng chỉ một thời mà thôi

Đừng xem cái chuyện đã rồi
Sướng mồm hả dạ tanh hôi chẳng màng
Bây giờ đường hết thênh thang
Ngựa xe cũng xéo rộn ràng còn đâu

Ngày dài cho tới canh thâu
Thức khuya dậy sớm chực chầu gọi tên
Tu cho cuộc sống vững bền
Chớ vì cái miệng mà nên nỗi này.

Con người phải biết thẳng ngay
Sấm hối tỏ bày để được vị tha
Niềm vui nho nhỏ thôi mà
Chớ để dần dà lọt thỏm xuống sông

Đừng lo những chuyện bao đồng
Nghĩa vợ tình chồng chẳng được bền lâu
Dại khôn cũng tại cái đầu
Mặt mũi âu sầu bởi hết người ưa

Nói năng cũng biết chỗ chừa
Chớ có chửi bừa họ ghét người ơi

Hùng Lê

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.