Thuở ấy xa rồi ngẫm ngợi chi
Trầm ngâm nhớ lại chẳng qua vì
Tham vàng bỏ nghĩa đìu hiu trí
Thích cảnh quên tình rã rượi mi
Nhạt nhẽo thề xưa nào ấm nhỉ
Thờ ơ nguyện cũ chả êm gì
Đâu còn buổi hẹn nên rầu rĩ
Thuở ấy xa rồi ngẫm ngợi chi.
Thôi đừng nhắc lại để mà chi
Mộng cũ mơ xưa cũng chỉ vì
Kẻ đợi bên thềm rầu rĩ mắt
Người chờ cuối ngõ nhạt nhoà mi
Lời ca mộc mạc nào êm nhỉ
Tiếng hát vu vơ chẳng ấm gì
Nhặt mảnh trăng gầy vương mái tóc
Âm thầm nhắn gởi mối tình si
Âu sầu chẳng thiết nghĩ làm chi
Gốc đã dần quên có lẽ vì
Chức vụ tranh giành thân đãng trí
Danh quyền bán đổi lệ tràn mi
Qua cầu rút ván còn quen nhỉ
Ngãi bỏ vàng tham kệ ngán gì
Học lễ hành văn ngời đạo lý
Âu sầu chẳng thiết nghĩ làm chi